Đợi đi... vết thương nào rồi cũng lành

Một phần của trưởng thành là như thế đấy, bạn không ngừng nói lời tạm biệt với những điều thân quen, không ngừng chia xa những người thân thuộc, làm những việc trước nay chưa từng làm, yêu một người dù có thể sẽ chẳng đi đến đâu. Ở một giai đoạn nào đó, đặc biệt là khi bạn đã cô đơn quá lâu, trái tim bỗng thật nhạy cảm, bạn sẽ coi yêu thích thành tình yêu, coi một phút giây là vĩnh cửu. Vậy nhưng nếu không dằn vặt như vậy, bạn sẽ chẳng biết thứ mình thực sự muốn có là gì.


Long DK

^_^ ♥️

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn