Tôi muốn ra biển, tôi muốn nuôi tóc dài, tôi muốn một mình đi tới những nơi tôi thích, tôi muốn kiếm thật nhiều tiền và không kết hôn.
Tôi của ngày xưa muốn cùng anh ngắm biển, tôi của hiện tại đã thay anh nhìn biển, biển rất đẹp, cũng rất lạnh. Khi một người một mình chịu đựng tất cả những khổ đau, có lẽ sẽ trở nên vừa lạnh lùng lại ấm áp; tôi đã đủ tỉnh táo rồi, tôi nghĩ nếu một ngày nào đó tôi kết hôn thì đó không phải là những gì tôi muốn mà là bản thân tôi không còn đường lùi nữa.
Trái tim tôi sớm đã chết lặng mỗi khi bản thân tôi rơi vào cảnh tứ cố vô thân, tôi đứng trong cơn gió lạnh dần dần giác ngộ, sau đó quyết định tôi sẽ bước một mình trên đoạn đường này. Tôi không hiểu tại sao ông trời cho tôi tính cách trời sinh thích cười nhưng lại bắt tôi trải qua những trải nghiệm buồn bã nhất.
/Baosam1399 dịch