Tôi thường đặt quá nhiều kỳ vọng vào những người tôi quan tâm, vì thế cho nên một khi nhận ra họ có chút thay đổi hoặc cư xử không như tôi mong đợi, tôi luôn cảm thấy hụt hẫng.
Tôi luôn suy nghĩ, day dứt rất nhiều về họ, luôn tự chất vấn rằng mình đã làm sai điều gì, để họ đối xử như vậy. Không tìm ra câu trả lời, tôi chỉ trách mình quá đa đoan.
Có vài người lướt qua cuộc đời bạn, để lại cho bạn những dư âm không thể nào quên. Bạn mộng tưởng, cho rằng họ khác với những người trước, nghĩ họ sẽ không khiến bạn bị tổn thương. Bạn cứ chìm đắm trong những ảo tưởng, để rồi một ngày họ biến mất. Biến mất một cách hoàn toàn, không lí do, không lời giải thích. Bạn không tức giận, chỉ lặng im, ánh mắt nhìn xa xăm.
Cuộc sống mà, không gì là mãi mãi, chỉ cần một cái cớ, ai cũng có thể rời xa bạn..Nhưng hay nhớ rằng, người thực sự tốt thì sẽ luôn ở bên cạnh bạn, dù có chuyện gì đi chăng nữa.
Người nên đến thì sẽ đến, người muốn đi thì đừng nên níu kéo. Đừng ép người, đừng ép mình, đừng bận tâm đau lòng chỉ vì một chuyện, trên đời nên học cách" tùy duyên".
Ai không tốt, không nên tiếc.
Nhưng, một khi đã buông bỏ thì bạn phải thật sự mạnh mẽ và dứt khoát.
Vài ba lần "không nỡ", dần dẫn sẽ trở thành thói quen. Và người chịu tổn thương lớn nhất chỉ có thể là bạn mà thôi. Đừng khiến bản thân lại thêm đau.
Mạnh mẽ lên, yếu đuối cho ai xem?
_Gã_